Jun 28, 2011

[Fanfic dịch] 30 Ways: Shinichi and Ran - Chapter 19: A Family Affair

Title: A Family Affair / Không khí gia đình
Tác giả: Candyland
Characters: Kudo Shinichi/Mouri Ran
Theme: #7—good morning 
Rating: PG
Người dịch: Rainy.Days.Diary.

Một buổi sáng đẹp trời, Shinichi tỉnh dậy, thấy người vợ đáng yêu đang dạng chân trên bụng mình trong bộ đồ ngủ của cô... Anh chỉ có thể chắc chắn rằng thức dậy ắt hẳn sẽ tồi tệ lắm đây. "Chào em yêu!" anh vui vẻ nói, toe toét cười với cô và cố gắng nhớ xem liệu hôm nay có phải là ngày đặc biệt nào đó mà anh đã lỡ quên mất không.

Ran mỉm cười với anh. "Anh tự chào mình đi", cô dịu dàng đáp. "Shinichi... Em muốn nói chuyện với anh."

Anh đặt tay lên eo cô và gật đầu. "Nói đi em. Có chuyện gì vậy?"

"Vâng..." cô có vẻ hơi lo lắng, "... mình đã từng nói về chuyện này trước khi kết hôn, nhưng có những thứ chúng ta dường như chưa bao giờ thảo luận - có thể chúng ta đã từng, nhưng có lẽ nó đã bị "lạc" đi trong quá nhiều chuyện. Nhưng gần đây em đã nghĩ rất nhiều, vì vậy em thấy mình nên đưa vấn đề này ra. Em muốn biết...." cô dừng lại, sau đó nhấn mạnh. "... anh nghĩ thế nào về trẻ con?"

À, hóa ra là vấn đề đó. "Em muốn nói về việc có chúng?" Khi cô gật đầu, anh nói "Anh tất nhiên không phản đối chuyện đó. Còn em nghĩ thế nào?" Anh biết chắc chắn cô nghĩ gì. Trước đây cô đã đề cập đến việc này, cô sẽ không lại đưa vấn đề ra nếu đó không phải là việc cô muốn.

Giọng Ran chắc chắn, cô khẳng định lại suy nghĩ của anh. "Em muốn một gia đình, Shinichi."

Anh nhìn lên trần trong một giây. "Em nghĩ bao nhiêu đứa?"

"Một. Hai. Sáu. Em không biết." Cô nhún vai đáp "Đây là việc chúng ta phải cùng nhau quyết định. Anh biết mà, đây không phải là môn thể thao cá nhân."

Shinichi không thể nén cười trước việc lựa chọn từ ngữ của cô. "Đồng ý."

"Và không phải là chúng ta không thể làm điều đó." Đúng như vậy - cuộc sống ở biệt thự nhà Kudo khá thoải mái, sự lo lắng về kinh tế là một vấn đề hiếm khi xảy ra. "Chẳng có lí do gì khiến chúng ta không thể - chỉ là chúng ta có muốn hay không. Vậy... anh nghĩ thế nào?" Cô hỏi lại một lần nữa.

Anh ngồi dậy và hôn thoáng qua môi cô. "Anh nghĩ em sẽ là một người mẹ tuyệt vời. Và sự thật là, chúng ta nên có một đứa trẻ ở đây. Gần đây anh ngủ nhiều quá." Cô khúc khích cười, anh cũng toe toét cười đáp lại. "Vậy... Xem nào. Em muốn có con trai hay con gái?"

"Em không quan tâm, miễn đứa bé khỏe mạnh là được," cô nói một cách chắc chắn, anh đáp lại bằng nụ cười rạng rỡ. Cô dường như thoát khỏi gánh nặng khi anh đồng ý, và có phần ngạc nhiên khi thấy anh đồng ý một cách nhanh chóng đến vậy. Có lẽ cô đã chuẩn bị tinh thần cho một cuộc thảo luận dài hơi hơn và tính đến việc có thể phải tranh cãi về vấn đề này. "Chà... thật vui vì chúng ta đã nói về điều này. Em đi chuẩn bị bữa sáng nhé?" Cô di chuyển, dời khỏi người anh, nhưng chợt dừng lại khi cảm nhận vòng tay siết chặt quanh eo mình. "Ơ? Sao vậy?"

Nụ cười của anh hoang dại. "Sau cuộc thảo luận nhỏ này, em lại muốn đứng dậy và thoát khỏi đây ư?"

"Ơ…"

"Không phải chúng ta muốn có em bé sao?" anh khẽ nói, cánh tay lướt quanh eo cô. "Hãy bắt đầu nào." Và không chần chừ thêm chút nào nữa, anh lăn ra, ghìm cô xuống giường bằng sức nặng của mình, đôi bàn tay anh đã sẵn sàng cho công việc.

Ran khúc khích cười. "Em nên biết trước mới phải!" Cô chỉ nói được vậy trước khi bị nụ hôn nồng nàn của anh cướp đi hơi thở, và cô quyết định rằng bữa sáng có thể chờ thêm một chút nữa.

0 comments:

Post a Comment