Jul 30, 2012

Chưa đủ nhớ để gọi là yêu...

Dường như có chút ấm áp len lỏi vào trái tim bấy lâu nay cóng lạnh.

Chần chừ và lưỡng lự. Không dám mạo hiểm đặt cược những thứ hiện tại đang có. Sợ rằng nếu mất đi thì sau này mình sẽ không biết dựa vào đâu...

Đường còn dài bước tiếp hay dừng lại
Hạnh phúc này, níu lại hay buông tay?

Jul 15, 2012

Gửi em

Câu hỏi đó thực ra chỉ là một cái bẫy mà thôi, hỏi chỉ để xác nhận một điều: Tối đó em có tham gia hay không. Mặc dù trong lòng 90% nghĩ rằng em có, nhưng chỉ cần em trả lời không, chị sẵn sàng gạt bỏ 90% ấy để tin vào 10% còn lại.

Vẫn biết rằng em không phải là thằng không biết gì. Nhất là trong cái môi trường ấy, việc giữ mình khó lắm thay, nhưng chị vẫn từng hi vọng em có thể làm một điều gì đó khác. Cái câu trả lời cân bằng thực gỗ ấy không biết là em nói hay LM chữa cháy nói, chị vẫn mong em làm được. Phải nói thật là lâu lắm rồi chị mới quan tâm một người theo kiểu thần tượng đến vậy. Search một vài thông tin về em, với sự bá đạo của google, không khó để chị biết cả bảng điểm của em và nhận ra rằng em học ở mức trung bình khá thôi, Lý có vẻ ok, toán tàm tạm, Hóa yếu. Với khả năng ấy, dự rằng thi ĐH em chỉ ở mức 17 điểm, nếu không có sự cố gắng và tập trung trong 2 năm tới.

Quý em như một thằng em trai, chỉ mong em đủ tỉnh táo và sáng suốt để biết dừng lại khi cần thiết. Chơi đêm? Đánh độ? Gái gú? Rượu chè? Sớm dính vào thì chỉ hỏng người thôi em ạ. Không phải lên tiếng dạy đời, chỉ là mong em có thể nhìn những người quanh em, những người biết dừng lại thì đang ở chỗ nào, những người quá máu mê thì hiện đi đến đâu là rõ.

Cuộc đời mình khá hay không là do chính bản thân mình em ạ, đừng nghe lời ngon ngọt từ thằng khác, đến lúc có việc gì xảy ra thì mình chịu chứ có thằng quái nào chịu đâu. Lỳ đòn, tỉnh đòn em nhé.