Jul 26, 2011

[Fan art] Cross Game

Feel free to use without credit, but just don't say that they're your designs :P



Jul 19, 2011

Where are you now?

Yes. Where are you now - when I really, really need you beside me?

Do you know that I'm very confused now? Do you know that I lost my self-confident? Do you know that I'm very tired? Do you know that I'm going to collapse? Do you know that I need a hand, a shoulder and an embrace? Do you know that I need to comfort? Do you know that I need an advise?

Do you know? Do you know?

...Do you know that how much I need you?

Jul 18, 2011

Thư viện quốc gia

Lần đầu tiên vào Thư viện quốc gia (TVQG). Hơn bốn năm đại học chắc mỗi kì lên thư viện được 2 lần: một lần mượn sách và một lần trả sách, vậy nên việc chưa bao giờ đặt chân vào Thư viện quốc gia cũng là điều dễ hiểu. Giờ cần một nơi tập trung và bỏ đi cái tính lười nhác của mình, vậy là lọ mọ nhấc xác đến thư viện.

Địa chỉ chính thức của TVQG là 31 Tràng Thi. Nó có 2 cổng, một cổng trên đường Hai Bà Trưng, một cổng trên đường Tràng Thi. Sáng nay mình đến thì thấy cổng Hai Bà Trưng hé mở và chẳng có bảo vệ, chắc đi bộ có thể đi vào từ cổng này. Đi xe máy thì rẽ cổng trên đường Tràng Thi để gửi xe.

Ngay trước cổng Tràng Thi là phòng bảo vệ. Đối diện với phòng bảo vệ là phòng làm thẻ. Nếu chưa có thẻ, bạn có thể vào xin đơn làm thẻ, nộp 60k lệ phí và được cấp một tờ giấy hẹn (thường là hẹn 3 ngày sau tới lấy thẻ.) Viết xong đơn chị thủ thư sẽ chụp ảnh miễn phí cho bạn.

Với giấy hẹn, bạn đã có thể vào thư viện mượn sách. Đi thẳng từ cổng Tràng Thi vào là nhà K1, thẳng qua nhà K1 là nhà D, nơi mượn sách và đọc sách. Dưới tầng 1 nhà K1, ngay cửa vào là bàn lễ tân, người mới vào nên dừng tại đây để hỏi các thủ tục, cách thức mượn sách trong thư viện. Phiếu yêu cầu cũng được mua ở đây. (1000/tập khoảng 8-10 tờ, số tờ tùy thuộc vận may của bạn ;)) ) Bạn có thể tra cứu ký hiệu và tên sách bằng các máy tính đặt ở tầng này. Các máy tính này được kết nối trực tiếp với hệ thống server của thư viện, nhưng không kết nối được ra ngoài Internet.

Mình mới mượn một số quyển sách ở tầng 2, có một điều hơi khó chịu là bạn phải chờ 30-40 phút mới có sách, do đó nên mang cái gì đó để đọc hay cái gì đó để làm trong thời gian chờ đợi. Bạn nộp phiếu yêu cầu ở đây, đợi rồi cầm thẻ ra lấy sách.

Thư viện mở cửa từ 8h-20h, khá lý tưởng nếu bạn cần một nơi yên tĩnh để tập trung học hay làm việc.  Lần sau có lẽ mình sẽ mang theo laptop đi rồi ngồi tới tối luôn :)

Jul 16, 2011

Xui

Lâu lắm rồi không vào Big C Thăng Long. Và đây là lần đầu tiên đi xe bus đến đó thì phải.

Xui xẻo 1: Vào đến Big C mới biết là có quá nhiều thứ cần mua/muốn mua. Không chủ định, tự dưng ra đường hứng nhảy lên xe bus luôn nên trong túi có đúng 209k, kể cả tiền đi xe bus về. Đứng trước cái gì cũng phải đắn đo xem nó thực sự cần thiết chưa, chỉ sợ mua quá chỉ tiêu không có tiền trả hay không đủ tiền đi xe bus về. Điện thoại lại vứt ở nhà, có muốn gọi cấp cứu cũng không được :((

Xui xẻo 2: Vì cái tội nhảy xe bus nên có vài thứ muốn mua, đủ tiền mua mà cuối cùng không mua đơn giản vì ngại... vác nặng. VD như một quả dưa hấu chẳng hạn :((

Xui xẻo 3: Buổi chiều thứ 7 nên siêu thị đông nghẹt. Đang xếp hàng thì có một bạn nào đó trông cũng xinh xắn mà cố tình chen vào phía trước hàng. Lên tiếng cảnh báo: "Bạn ơi, xếp hàng đi bạn" thì nhận được câu trả lời "Mình có mỗi hai thứ này mà bạn, thông cảm chút đi." Thôi đành, mình cũng chẳng vội. Nhưng mà vẫn chưa hết, gia đình nhập hóa đơn gần xong thì có hai món hàng không có mác. Lại đợi họ chạy vào tìm quầy để lấy hai cái mác. Không vội nhưng 20 phút đứng tại quầy là quá nhiều đối với một đứa thiếu kiên nhẫn như mình.

Xui xẻo 4: Băng qua đường, vì cái tội lười nên đi trên cỏ, không ngờ cỏ ướt nhẹp. Như lội trên bùn vậy.

Xui xẻo 5: Vừa qua đường thì thấy cái xe bus, vội vội vàng vàng chạy đuổi theo, rốt cuộc đứt luôn tông :((

Xui xẻo 6: Mắt kèm nhèm, lại vội vàng, hậu quả là nhảy nhầm lên xe bus. Đến chỗ quành Khuất Duy Tiến mới nhận ra. Nhục. Lại phải xuống xe, đi ngược lại, xuống hầm, sang đường, đi tiếp nửa cây mới tới bến xe bus tiếp theo để về nhà. Lết đến đó mới biết là đáng lẽ mình đi đường ngược lại xuống bến dưới thì chắc quãng đường đi bằng 1/5 quãng đường mình vừa đi :((

Xui xẻo 7: Về nhà nhận ra là mình chưa ăn gì và sự lười nhác nổi lên. Lại phải lết ra ngoài mua đồ về ăn.

Đi ngủ cho lành.

Jul 1, 2011

Tri nhân tri diện bất tri tâm

Anh có biết không, anh?

Em chưa bao giờ hối tiếc về quyết định của mình. Em đủ mạnh mẽ để chấp nhận và tự chịu trách nhiệm cho các hành động của bản thân.

Em chỉ hối tiếc vì duy nhất một việc: đặt niềm tin nhầm chỗ và nhầm người.

Em ngốc nghếch, khờ khạo và cả tin đến mức ấy sao anh?

Em cứ ngỡ rằng từng ấy thời gian là đủ để hiểu sơ qua về một người nào đó. Em không bao giờ có tham vọng hiểu rõ ai cả, bởi ngay cả bản thân mình em còn chẳng rõ. Nhưng có lẽ em đã quá tự tin khi nghĩ rằng mình đủ hiểu để tin tưởng ai đó.

Em thật sự không giỏi trong việc khoác lên khuôn mặt Poker face. Có cái gì đó sụp đổ trong em. Niềm tin, sự kính trọng. Không, đúng hơn là sự tôn trọng.

Có thể là từ trước tới giờ, em chưa bao giờ thực sự thiếu tiền, nên tiền nong với em chẳng phải là thứ có thể đánh đổi lấy tình cảm.

Tự dưng nhớ lại cái bảng sắp xếp mức độ ưu tiên trong cuộc đời, em luôn xếp công việc sau gia đình, nhưng bây giờ em đã biết, công việc nó đứng cuối cùng trong list, sau cả gia đình, tình yêu và tình bạn.

Có lẽ em là típ người trọng tình cảm. Trước đây em cứ nghĩ rằng mình cứng rắn lắm, có chí hướng lắm, nhất định khi phải lựa chọn, công việc sẽ được ưu tiên hơn tình cảm, không ngờ...

Em như vậy là quá yếu đuối hay quá mạnh mẽ hả anh?

Tự dưng lúc này, khi tất cả niềm tin sụp đổ, lại muốn gặp anh, ôm chặt lấy anh một cái, gục đầu và khóc trên vai anh.

Năm nay dự định đi thăm anh nhưng kế hoạch phá sản mất rồi. Tiền tiết kiệm năm nay chắc không giữ được nữa.

Đợi em thêm một năm nữa nhé. Mình vẫn còn cái hẹn năm năm mà. Nhớ khi ra trường, em hẹn anh năm năm sau mà nhỉ?

Rốt cuộc thì mỗi khi có chuyện, viết cho anh vẫn là dễ dàng nhất. Hơn mười năm rồi, thói quen ấy chẳng thể thay đổi.

Cho em vay một ít niềm tin và nghị lực của anh nhé. Sau này em sẽ trả lại cả vốn lẫn lãi. Em hứa đấy.