Jun 19, 2013

Buông

Ờ thì.
Thôi vậy.
Mình ghét nhất thái độ lững lờ. Con trai phải quyết đoán.
Có thể thế này. Có thể thế kia. Chắc là. Không chắc là.
Chán.
Chả hiểu có phải mình ích kỉ quá không nữa. Nhưng thực sự việc ấy khó khăn đến vậy sao?
Nếu đã thế thì để nó thế luôn vậy. Dù sao mình đã cố hết sức, sau này cũng sẽ chẳng hối hận nữa.
Lần này không gặp, có lẽ một thời gian dài nữa sẽ không gặp.
Buông.



0 comments:

Post a Comment